Thầy cô – những người lái đò thầm lặng, chở biết bao thế hệ học sinh qua dòng sông tri thức. Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, hãy cùng Trạng Nguyên lắng đọng trong những vần thơ mộc mạc nhưng chứa chan lòng biết ơn, để thay lời tri ân gửi đến thầy cô – những người gieo mầm tri thức đã dành trọn tâm huyết cho sự nghiệp trồng người.
Cô giáo của em – Chu Huy
Cô dạy em xếp hàng
Bạn sau nhường bạn trước
Cùng nhau đi đều bước
Ngay ngắn và ngiêm trang.
Chúng em ngồi thẳng hàng
Học chữ qua hình vẽ
Chữ O hình tròn nhé
Chữ Ô hình cái ô.
Rồi cô kể chuyện thỏ
Chuyện bác Gấu, chuyện Voi
Chuyện nhổ cây củ cải
Cho cả lớp cùng chơi.
Em yêu cô giáo thế
Như yêu mẹ của em
Thầm thì em gọi nhỏ:
“Cô giáo hiền của em”.
Cô giáo lớp em - Nguyễn Xuân Sanh
Sáng nào em đến lớp
Cũng thấy cô đến rồi
Đáp lời “Chào cô ạ!”
Cô mỉm cười thật tươi.
Cô dạy em tập viết
Gió đưa thoảng hương nhài
Nắng ghé vào cửa lớp
Xem chúng em học bài.
Những lời cô giáo giảng
Ấm trang vở thơm tho
Yêu thương em ngắm mãi
Những điểm mười cô cho.
Nghe thầy đọc thơ - Trần Đăng Khoa
Em nghe thầy đọc bao ngày
Tiếng thơ đỏ nắng, xanh cây quanh nhà
Mái chèo nghiêng mặt sông xa
Bâng khuâng nghe vọng tiếng bà năm xưa
Nghe trăng thở động tàu dừa
Rào rào nghe chuyển cơn mưa giữa trời...
Thêm yêu tiếng hát nụ cười
Nghe thơ em thấy đất trời đẹp ra.
Nhớ ơn thầy cô - Cao Hùng Cường
Thầy cầm viên phấn trên tay
Bụi rơi bạc tóc, không hay lúc nào
Thầy cô như những vì sao
Đêm đêm lấp lánh, dẫn vào ước mơ…
Thầy cô là những vần thơ
Ngọt ngào thi vị bao giờ cũng say
Đời người giáo đẹp lắm thay
Dẫn đường mở lối, dắt tay vào đời…
Những vần thơ dạt dào cảm xúc là cách để mỗi học sinh gửi gắm lòng biết ơn sâu sắc tới thầy cô. Hãy để lời thơ lên tiếng thay cho những yêu thương thầm kín, bày tỏ lòng kính trọng và tri ân tới những người truyền lửa tri thức, chắp cánh ước mơ.
--------------------------------
Mọi thông tin thắc mắc, quý thầy cô và phụ huynh học sinh vui lòng liên hệ BTC qua các kênh sau: